Bỗng dưng lại sợ lại đứng gần cậu, rất muốn đến bên cậu, nhưng lại sợ, sợ cậu ghét bỏ, chỉ dám đứng nhìn từ xa. Ngồi rất gần cậu, lại chẳng dám nói với cậu câu nói nào, thậm chí chẳng dám hỏi bài cậu như mọi hôm. Mỗi lần nhìn cậu, tôi gần như đều thấy cậu nhìn mình. Đã nhìn về nhau như thế, tại sao không dứt khoát, mà cứ ở lì trong tim tôi mãi thế??